[ad_1]

Vì sao cổ nhân ví: “Vợ càng hiền lành mềm mỏng, chồng càng dễ làm ăn phát đạt”?

Cổ nhân thường ví phụ nữ như nước. Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Một người phụ nữ hiền hậu, lương thiện, chính là tướng mạo của người ‘vượng phu ích tử’. Cuộc sống của một người phụ nữ tốt hay xấu hoàn toàn quyết định vởi phẩm hạnh của họ có tốt hay không.

Nét đẹp của phụ nữ truyền thống xưa: Cao quý ở đoan trang, nhu mỳ tạo nên tu dưỡng

Chúng ta đều biết rằng, phẩm hạnh và đạo đức của người phụ nữ trong một quốc gia quyết định tố chất của cả quốc gia đó. Nếu những người phụ nữ của cả dân tộc đó đều có thể coi tiết hạnh, sự trầm tĩnh, đoan trang chính là cái đẹp, coi nói năng tùy tiện, phóng đãng là cái xấu, lấy sự tinh tế, thanh lịch và tinh khiết để ước thúc bản thân, nếu vậy có thể khẳng định rằng những người đàn ông không đứng đắn của dân tộc đó sẽ ít xuất hiện.

Người phụ nữ truyền thống xưa kia thường đề cao sự mềm mại, nhu mỳ và dịu dàng. Là phụ nữ, phải học cách khiêm hạ, nhẫn nhường. Khi gặp việc tốt thì nhường người lên trước, còn mình lùi lại đằng sau. Bản thân làm được việc tốt cũng không được khoe khoang; khi mắc sai lầm thì không được thoái thác trách nhiệm, cần phải hướng nội vào bản thân để hoàn thiện từng ngày.

Vì sao cổ nhân ví: “Vợ càng hiền lành mềm mỏng, chồng càng dễ làm ăn phát đạt”?
Nét đẹp dịu dàng, nết na của người phụ nữ truyền thống (Ảnh: Dân Việt)

Một người phụ nữ nếu có thể chu toàn được ba điều: Khiêm nhường với người, chịu thương chịu khó, kế thừa tế tự, vậy thì tiếng xấu sẽ không thể đến thân.

Đại Đạo có âm dương, con người phân thành nam nữ, trong Nữ Giới viết rằng: “Âm dương có đặc tính khác nhau, nam nữ có phẩm hạnh khác nhau. Dương lấy cương làm chủ, âm lấy nhu làm chủ. Nam giới quý ở đức cương cường; nữ giới đẹp ở vẻ nhu mì”.

Vợ chồng nếu như bất hòa thì sẽ không còn ân nghĩa đạo đức: “Chồng không hiền đức thì không dẫn dắt được vợ. Vợ không hiền hậu thì không hỗ trợ được cho chồng. Chồng không quản giáo được vợ thì mất đi sự uy nghiêm. Vợ nếu như không phụng sự chồng thì sẽ mất đi đạo nghĩa”. Khiêm tốn là đức hạnh căn bản, nhu thuận là phẩm chất của người phụ nữ. Có được hai đức tính này là đủ để gia đình hoà hợp rồi.

Cổ nhân thường ví phụ nữ như nước. Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Một người phụ nữ hiền hậu, lương thiện, chính là tướng mạo của người ‘vượng phu ích tử’. Cuộc sống của một người phụ nữ tốt hay xấu hoàn toàn quyết định vởi phẩm hạnh của họ có tốt hay không.

Có một loại nước, tinh khiết và trong sạch, tinh thần nhẹ nhàng, hòa ái, có thể thanh lọc, nuôi dưỡng và tịnh hóa tâm linh, cũng có một loại nước, bẩn thỉu và bất tịnh, có thể làm ‘đục ngầu’ dòng nước, làm vấy bẩn và tổn hại cho gia đình.

Pháp Luân Đại Pháp giúp tôi từ “người phụ nữ kiêu ngạo” trở thành người phụ nữ truyền thống dịu dàng, gia đình hạnh phúc

Khi gặp Lưu Thụy Đông cũng đều nghĩ rằng cô ấy là người nói năng nhỏ nhẹ, quan tâm đến nhu cầu của người khác trước tiên, dịu dàng và tốt bụng. Nhưng trước đây cô ấy không như vậy. Cô ấy từng là “bá chủ” trong gia đình. Chồng cô ấy là cái để cô ấy trút giận, còn đối với các con thì cô ấy là bà mẹ hổ báo nghiêm khắc. Láng giềng thường nói: “Cô ấy xinh đẹp, nhưng tính khí thì quá tệ.”

Cô ấy là người có cá tính mạnh nhưng bị trầm cảm. Tuy nhiên, nhờ một tờ báo và một cuốn sách, cô ấy như được tái sinh. Cô ấy không còn mất bình tĩnh nữa, và cô ấy đã khỏi nhiều bệnh tật của mình. Điều quan trọng nhất đối với cô ấy là giờ đây cô ấy đã trở thành một người hạnh phúc.

Cuộc đời của Lưu Thụy Đông đã thay đổi như thế nào sau khi đọc một cuốn sách.

Xấu tính và kiêu ngạo: Không ai dám chọc giận cô ấy

Lưu Thụy Đông là con gái duy nhất trong gia đình và được chiều chuộng từ tấm bé. Sau khi kết hôn, cả chồng và bố chồng cô ấy rất nuông chiều cô ấy. Bố chồng cô ấy không bao giờ để cô ấy rửa dù một cái bát hay một đôi đũa. Ông ấy còn lập một chuỗi các cửa bán hàng quần áo trẻ em để cô ấy vận hành.

Quan trọng nhất là, đứa con đầu lòng của cô ấy là con trai, điều đó khiến cô ấy càng được bố chồng chiều chuộng. Vì thế, tính khí cô ấy càng trở nên kiêu ngạo và thất thường. Khi công việc kinh doanh không thuận lợi, cô ấy đã quăng vứt đồ đạc. Cô ấy đã trút giận lên chồng mình. Thậm chí cô ấy còn xé ảnh cưới khi họ cãi nhau.

Vào một đêm đông lạnh giá mưa gió, cô ấy đã bắt chồng lái xe gần ba tiếng đồng hồ để mua cho cô ấy bánh bao nhân thịt. Nếu không, cô ấy sẽ không để anh ấy ngủ. Cô ấy quả thực hết sức vô lý rồi.

Cô ấy buộc ba đứa con của mình phải học tập siêng năng, thậm chí còn đòi hỏi chúng phải học thuộc từ vựng tiếng Anh mới được dùng nhà vệ sinh. Thậm chí cô sẽ phát vào đít chúng nếu chúng bị điểm số thấp hơn một mức nào đó. Để dạy con gái phải đúng giờ ở trường tiểu học, cô ấy thu xếp để đón con gái sau giờ học và chỉ đợi trong 10 phút sau khi chuông trường reo.

Một lần giáo viên của cô bé giữ các học sinh ở lại sau giờ học để nói chuyện với chúng, con gái cô ấy oà khóc ngay và kể với giáo viên về tính tình nóng nảy của mẹ mình. Cả lớp đã sợ chết khiếp, và cô ấy đã nổi tiếng là hung dữ trong lớp học của con gái.

Cô ấy cũng không tốt với những người hàng xóm của mình, thỉnh thoảng làm tổn thương cảm xúc của họ. Một lần, một người hàng xóm đã đỗ xe trước nhà cô ấy. Cô ấy đã gào to biển số xe ấy trên phố. Chồng cô ấy rất bối rối, nhưng cô ấy chẳng thèm quan tâm. Hàng xóm của cô ấy nói: “Cô ấy xinh đẹp nhưng xấu tính.”

Một cuốn sách thay đổi cuộc đời

Mặc dù là một phụ nữ mạnh mẽ, nhưng cô Lưu Thụy Đông không hạnh phúc, đặc biệt là trong suốt thời gian năm hay sáu năm sau khi lập gia đình. Mẹ cô ấy mắc ung thư và qua đời. Đó là một đòn giáng mạnh đối với cô ấy và ngày nào cô ấy cũng khóc. Năm năm đau thương trôi qua, cô ấy trở nên yếu đuối và mong manh dễ vỡ. Cô cảm thấy cuộc đời thật bi thương và bắt đầu tìm kiếm câu trả lời trong Phật giáo. Cô đã học Phật giáo 10 năm, nhưng vẫn thấy bối rối, nên cô đã bắt đầu luyện tập khí công. Thế nhưng sức khoẻ của cô vẫn cứ giảm sút như thường.

Một khách quen của cửa hàng cô ấy có sức khỏe còn kém hơn cô ấy. Trước đây, họ thường kể với nhau về vị bác sỹ nào mà họ đến khám. Nhưng, một năm sau đó, vị khách hàng đó đột nhiên xuất hiện tràn đầy năng lượng. Khi hỏi làm thế nào vị khách đó làm được như vậy, cô được biết rằng vị khách hàng đó đang thực hành Pháp Luân Công.

Người khách hàng này đã đưa cho cô Lưu một tờ báo Đại Kỷ Nguyên. Cô ấy chẳng buồn nhìn đến nó cho đến khi được tặng đến tờ thứ ba và bị thu hút bởi các câu chuyện trong đó. Cô ấy đã đọc một bài chia sẻ trải nghiệm của một học viên về sức khỏe của bà ấy đã cải thiện như thế nào. Một câu “Tìm đường về nhà” đã chạm đến cô và khiến cô háo hức muốn học Pháp Luân Công. Cô ấy đã trông ngóng được gặp lại người khách hàng này.

Cuối cùng, vị khách hàng đó lại xuất hiện và bảo cô trước hết hãy đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Ngay khi khách hàng đó rời đi, cô Lưu đã ngồi xuống đọc Chuyển Pháp Luân suốt đêm. Khi mở cuốn sách đó, cô đã không thể cầm nổi nước mắt khi nhìn thấy ảnh của Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Cô Lưu biết rằng môn thực hành này chính là thứ cô ấy muốn và nhanh chóng đến một điểm luyện công tập thể tại một công viên gần đó để học các bài luyện công. Cô ấy đã tham dự khóa học chín ngày miễn phí vào 29 tháng 3 năm 2002. Khi xem các bài giảng của Sư phụ qua video, cô cảm thấy Pháp Luân (bánh xe Pháp) đang xoay tròn trong cơ thể mình.

Vì sao cổ nhân ví: “Vợ càng hiền lành mềm mỏng, chồng càng dễ làm ăn phát đạt”?
Lưu Thụy Đông thiền định bài công pháp số 5 của Pháp Luân Công (Ảnh: Minh Huệ)

Điều kinh ngạc hơn thế là, trước khi thực hành Pháp Luân Công, cô bị vôi hóa nghiêm trọng ở vùng cổ và chỗ cột sống ngang ngực, chúng đè lên dây thần kinh của cô ấy. Nửa thân bên phải cô ấy bị tê liệt và cô thường mất ngủ. Cô ấy đã đi châm cứu trong ba tháng, nhưng chẳng ích gì. Thế mà, ba tháng sau khi cô ấy thực hành Pháp Luân Công, tay và chân cô ấy không còn bị tê nữa, và sau nửa năm, những chỗ vôi hóa của cô ấy đã biến mất. Cô ấy đã phục hồi hoàn toàn khỏi những đau đớn bệnh tật của mình và trở nên thư thái.

Một ngày cô ấy bị zona trên cổ, vào khoảng ngày thứ ba nó đã lan ra nửa vùng cổ của cô ấy. Cô ấy vẫn học Pháp và luyện công. Vào ngày thứ tư, chỗ da nổi mụn bắt đầu co lại và đã lành trong vòng một tuần. Chồng cô ấy rất ngạc nhiên và nói: “Đại Pháp thật sự đáng kinh ngạc! Đến cả zona cũng có thể được chữa lành trong có một tuần!”

Người phụ nữ mạnh mẽ trở nên dịu dàng

Chồng cô Lưu nhận xét rằng vợ anh ấy đã thay đổi hoàn toàn. Trước đây, khi cô ấy căng thẳng và cáu kỉnh, mọi người sẽ phải chịu đựng. Giờ đây, cô ấy nói năng nhẹ nhàng và đặt nhu cầu của người khác lên trước nhu cầu của bản thân mình.

Một ngày sau khi bố chồng cô ấy rời đi, cô Lưu bắt đầu rửa bát. Cô ấy có chút phiền muộn và trở nên hơi mất kiên nhẫn. Chồng cô ấy chỉ dạy cô ấy một chút và nói: “Sao em ngốc thế nhỉ?” Trước đây, cô ấy sẽ bắt lỗi anh ấy và nổi cơn tam bành. Nhưng lần này cô ấy nói: “Xin lỗi, em sẽ cải thiện. Em hy vọng nó không làm phiền anh.”

Cô ấy nói rằng cô ấy có thể như vậy bởi, sau khi tu luyện Pháp Luân Công, cô ấy ngộ trên Pháp rằng mỗi học viên đều phải hướng nội. Nhưng cô ấy đã không thay đổi ngay lập tức. Khi cô ấy ở bên bờ của sự mất kiểm soát, cô ấy sẽ nhớ lại điều Sư phụ đã dạy:

Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành” (trích Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Cô ấy chỉ nhắc đi nhắc lại câu đó cho đến khi cơn nóng giận của mình qua đi, và tâm bình khí hòa mới thôi. Dần dần cô ấy đã tu khứ được các chấp trước và tính khí nóng nảy của mình.

Mọi người quanh cô ấy đều biết rằng Đại Pháp là tốt, và các mối quan hệ khác đã dần dần được cải thiện. Chồng cô ấy cũng giúp để giảng chân tướng.

Con gái cô ấy một lần nói với cô ấy: “Mẹ à, trước mẹ thường gây rất nhiều áp lực đối với con. Con hạnh phúc kể từ khi mẹ thay đổi. Chúng ta có thể làm bạn rồi.” Con gái cô ấy giờ muốn trò chuyện với cô ấy cho dù có việc gì xảy ra.

Cô Lưu nói rằng mọi người đã hỏi cô ấy: “Chị đã làm gì đó à? Khí chất của chị khác rồi, và trông chị tốt bụng. Chị đang luyện cái gì thế? Ngay cả khẩu khí của chị cũng khác rồi.”

Thay đổi rõ ràng nhất là tính khí của cô ấy. Nếu có điều gì tốt, cô ấy sẽ chia sẻ với hàng xóm. Những người hàng xóm của cô ấy nhận xét rằng Pháp Luân Công là tốt và khuyến khích cô ấy tiếp tục tu luyện.

Cô ấy nói rằng cô ấy trước đây thường kiêu ngạo và rất ngoan cố. Cô ấy làm bất cứ điều gì để đạt được mục tiêu của mình. Sau khi thực hành Pháp Luân Công, cô ấy đã thay đổi quan điểm của mình. Trước đây cô ấy thường nói nhanh, thô lỗ và vô lý. Giờ thì cô ấy sẽ suy nghĩ kỹ càng và làm theo nguyên lý của Đại Pháp là “Chân-Thiện-Nhẫn.” Khi gặp phải thất vọng trong nghề nghiệp và gia đình, cô ấy có thể vượt qua chúng một cách nhanh chóng nhờ vào Pháp. Cuộc sống của cô ấy tốt hơn nhiều rồi.

Trong hơn 10 năm, cá nhân cô Lưu đã trải nghiệm Pháp Luân Đại Pháp tốt thế nào. Cô ấy hy vọng rằng những người hữu duyên biết được chân tướng về Đại Pháp để họ có thể có cuộc sống tốt hơn.

Lan Hòa biên dịch/ Tổng hợp
Nguồn dịch: Chánh Kiến Net 
Câu chuyện nhân vật từ: Minh Huệ Net 

Xem thêm

[ad_2]