[ad_1]

Con người một đời khổ sở tranh đấu ngược xuôi cũng bởi vì toan tính ‘được’, ‘mất’

Đời người tưởng là bất công với người này, ưu ái với người kia nhưng kỳ thực lại rất công bằng! Nó kỳ thực không giống như những gì chúng ta vẫn tưởng tượng. Đời người “có mất thì mới được, được thì phải mất”, con người không muốn mất mà chỉ muốn được nên mới đau khổ, bi thương!

Nếu bạn nguyện ý cho đi nụ cười thì điều bạn nhận được chính là tình cảm, tình hữu nghị.

Nếu bạn nguyện ý cho đi lòng khoan dung thì bạn sẽ trở thành người khí phách.

Nếu bạn nguyện ý cho đi sự thành thật, trung thực thì điều bạn nhận được chính là những người bạn thật lòng.

Nếu bạn nguyện ý buông bỏ thể diện thì điều bạn nhận được chính là sự thật.

Nếu bạn nguyện ý xả bỏ “rượu và sắc” thì điều bạn nhận được chính là một thân thể khỏe mạnh, tráng kiện.

Nếu bạn nguyện ý buông bỏ được hư danh thì điều bạn nhận được chính là sự tiêu diêu, thong dong, tự tại.

Nguyện ý bố thí, cho đi thì bạn sẽ được lòng người nhớ đến!

Xả bỏ được cõi hồng trần thì bạn đã ở cõi Thần tiên rồi!

Xả bỏ được những điều nhỏ nhặt thì điều có thể đắc được là những điều to lớn hơn!

Xả bỏ được yếu tố vật chất nào đó thì có thể đắc được điều thuộc về tinh thần!

Nhưng trên đời này, có một số người lại không hiểu được những điều ấy! Họ một mực không nguyện ý “xả bỏ, cho đi” mà lại muốn “đắc được”, nên họ tranh giành, vì một cái mạng mà chiến đấu, vì hư vinh của bản thân mà ganh ghét, tật đố đến khó chịu với người khác. Có đáng không? Có mệt không?

“Có xả bỏ thì mới có được, có được thì có mất”. Trong thế gian này chính là kỳ diệu, là tinh xảo như vậy! Sao bạn còn phải đau khổ để chấp trước truy cầu một mục tiêu nào đó làm gì?

Trên con đường đời, nếu một người có thể buông bỏ được càng nhiều thì đi mới càng được xa. Người không nguyện ý buông bỏ thì có thể không được mà còn mất đi những thứ trân quý nhất của cuộc đời!

Có một câu kinh điển nói rằng: “Khi bạn nắm chặt hai tay lại thì sẽ không có gì ở bên trong nhưng khi bạn mở tay ra thì cả thế giới ở ngay trong tay bạn!”

Biết buông, biết xả, biết cho đi thì cuộc sống trong sinh mệnh hữu hạn của chúng ta mới có thể dồi dào, phong phú và giàu có!

Được thì dửng dưng, mất thì thản nhiên! Bất kể ai đi qua sinh mệnh của bạn thì ấy đều là do vận mệnh quyết định. Ai ở lại trong sinh mệnh của bạn đều là do chính bạn quyết định!

Đời người, rất nhiều thứ, tranh đoạt thì lại mất mà xả bỏ thì lại được!

Xem thêm

[ad_2]