[ad_1]
Từ quan điểm của một người về hôn nhân, chúng ta có thể nhận ra sự tu dưỡng đạo đức của họ. Thời xưa, nam nữ một khi kết hôn thì phải giữ trọn lời hứa, nguyện bên nhau trọn đời, không thể rời xa.
Dù là nghèo hèn hay sang giàu, dẫu điều kiện vật chất có thay đổi, thì trước sau như một, vẫn giữ trọn lời thề sắt son. Lưu Đình Thức là một người quân tử chân chính, đức độ, đáng tin cậy và là một người chồng tuyệt vời.
Lưu Đình Thức là người nước Tề vào thời Bắc Tống, tính tình ngay thẳng, cởi mở và giữ lời hứa. Thời còn trẻ, ông được người giới thiệu và đính ước với một người phụ nữ cùng làng, hai gia đình cuối cùng cũng quyết định qua lại với nhau. Dự định vài năm nữa sẽ giao của hồi môn để cưới và trở thành vợ chồng sống trọn trăm năm.
Sau đó, Lưu Đình Thức tham gia kì thi và đạt giải vàng, nhưng càng đáng tiếc hơn là lúc này, vị hôn thê của ông đã bị mù cả hai mắt do bệnh tật. Gia đình người phụ nữ là một gia đình làm nông, gia cảnh nghèo khó, không quyền thế, làm sao dám nhắc đến chuyện cưới xin của con gái. Người phụ nữ thường xuyên khóc một mình, , than thở cho số phận của mình, lại càng lo sợ người chồng chưa cưới sẽ thay lòng đổi dạ, đổ vỡ hôn nhân.
Câu chuyện cũng nhanh chóng đến tai Lưu Đình Thế, có người khuyên ông không nên lấy cô gái nông dân mù, để không bỏ lỡ những chuyện trọng đại của đời mình và hủy hoại hạnh phúc cả đời. Ông cười, nói: “Trái tim của tôi đã đính ước với cô ấy rồi, mặc dù cô ấy bị mù, nhưng làm sao tôi có thể đi ngược lại ý định ban đầu của tôi”.
Cuối cùng ông vẫn quyêt định kết hôn với người vợ mù, nguyện ý đùm bọc, chăm sóc, yêu thương, sống trọn kiếp đến đầu bạc răng long. Câu chuyện của ông được hậu thế lưu lại như một huyền thoại, là tấm gương sáng của đức tính trung thực, giữ chữ Tín.
Người thời xưa rất coi trọng chữ Tín, một khi thốt ra lời thề thì nhất định sẽ thực hiện. Khi nguyện thề trong hôn nhân thì hai người sẽ sẵn lòng nương tựa vào nhau, không bao giờ vì khó khăn, gian khổ, nghèo đói, bệnh tật mà chia xa.
Trong “Thi Kinh” có viết: “Sống chết cùng nhau vượt qua gian khổ”, đây là một câu nói về các cặp vợ chồng chung sống thủy chung, một lòng một dạ ‘đồng cam cộng khổ’. Một khi đôi ta đã giao ước với nhau, chỉ có cái chết mới có thể chia lìa chúng ta, cùng nắm tay nhau và đi hết quãng đời còn lại.
Lan Hòa biên dịch
Nguồn: Secretchina – Tử Anh
[ad_2]