[ad_1]
Ngay cả trong đêm đen mù tối, cũng có niềm tin rằng mặt trời sẽ mọc. Trong hành trình của đời người, cho dù gặp phải những khó khăn gì, tiếc nuối gì, cũng đừng để mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Vào những năm đầu thế kỷ 20, tại một trang trại ở bang Michigan, Hoa Kỳ, người ta đã dùng dây xích sắt cột một con bò vào cây du. Con bò đực này rất khỏe mạnh, nó thường kéo sợi dây xích vòng quanh thân cây du.
Ngày qua ngày, dây xích quấn quanh thân cây tạo nên một rãnh sâu, cuối cùng cắm sâu vào thớ gỗ và phát triển cùng thân cây.
Một năm nọ, các trang trại ở bang Michigan bị dịch bệnh tấn công, rất nhiều cây du đều nhiễm bệnh rồi tàn lụi. Người ta cho rằng cây du cao lớn và già cỗi kia cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn. Nhưng điều đáng kinh ngạc là cây không những không chết, mà còn phát triển mạnh mẽ hơn.
Đại họa qua đi, chỉ còn lại duy nhất cây du kia là vẫn đứng vững kiên cường.
Các nhà nghiên cứu thực vật tại Đại học bang Michigan đã nghiên cứu kỹ về cây du này và kết luận rằng chính chuỗi xích sắt đã cứu sống cây. Thân cây hấp thụ một lượng lớn sắt từ dây xích giúp nó tăng khả năng miễn dịch, từ đó có thể kháng cự lại vi khuẩn gây bệnh.
Câu chuyện trên nói với chúng ta rằng: Nỗi đau trong quá khứ có thể là niềm hy vọng cho tương lai, sự tổn thương trong quá khứ có thể là sức mạnh để đương đầu với cuộc khủng hoảng sinh tồn.
Chúng ta đã từng đắm chìm trong cảnh xuân mơ màng, nắng vàng ấm áp, chim hót vang, non xanh nước biếc, đồng lúa bạt ngàn, hoa thơm khoe sắc. Chúng ta cũng từng say sưa trong mùa thu vàng rực, trời cao vời vợi, không khí trong veo, gió thu mát dịu…
Nhưng mấy ai từng nghĩ đến, có mùa xuân ấm áp là bởi đã trải qua mùa đông lạnh giá, trước khi đi đến mùa thu mát mẻ là một mùa hè nóng bức.
Nhìn lại và suy ngẫm, đời người cũng như vậy.
Cuộc đời mỗi người là trải qua vô vàn nỗi đau. Đó là nỗi đau vì bệnh tật, mất đi thân nhân, bị kẻ khác hãm hại, ly hôn, áp lực cuộc sống, sinh lão bệnh tử… Cho dù phải trải qua rất nhiều nỗi đau trong đời, thì chỉ cần nỗ lực vượt qua, chúng ta sẽ có được kinh nghiệm đúc kết trong tay.
Khi gặp cản trở, bị người khác gây khó dễ, kỳ thị, xa lánh, người ta mới thực sự thức tỉnh, kiên cường đối mặt, tìm cách sinh tồn. Nếu có thể biến nỗi đau mà chúng ta chịu đựng thành nghị lực, thì nỗi đau ấy có thể sinh ra sức mạnh vô biên giúp ta trưởng thành.
Trên thực tế, mỗi sự trưởng thành đều là kết quả của quá trình nếm trải khó khăn và cực khổ. Mỗi sự cản trở, nỗi đau, đả kích trong cuộc sống đều có ý nghĩa riêng. Qua mỗi đoạn gập ghềnh, cuộc sống lại mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm. Hiện tại mang đến khổ đau, mà đau khổ lại giúp người ta kiên cường. Cuộc đời là khó khăn nối tiếp khó khăn, buộc người ta phải trưởng thành.
Ngay cả trong đêm đen mù tối, cũng có niềm tin rằng mặt trời sẽ mọc. Trong hành trình của đời người, cho dù gặp phải những khó khăn gì, tiếc nuối gì, cũng đừng để mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Hãy nuôi dưỡng hy vọng, tin tưởng bản thân, và luôn ghi nhớ câu nói này: Lỡ mất mặt trời, ta không khóc, nếu không ta sẽ bỏ lỡ ánh trăng và những vì sao.
Nhà văn Ernest Hemingway từng nói: “Cuộc sống khiến ta đầy thương tích, nhưng sau này những nơi bị thương nhất định sẽ trở thành những nơi mạnh mẽ nhất”.
Do đó, đừng nên sống với những nỗi đau và khó khăn mà chúng ta phải chịu đựng, thay vào đó hãy làm cho cuộc sống trở nên ngày càng lương thiện, ấm áp, trí tuệ, mỗi ngày đều rực rỡ và tươi đẹp hơn ngày hôm qua.
[ad_2]