[ad_1]
Một người hiểu được đạo khoan dung thì tấm lòng cũng rộng mở bao la, không kì kèo hơn thiệt, cũng không chiếm phần lợi về mình. Không tìm niềm vui ở những điều lợi mình, hại người, cuộc sống càng so đo thì càng chật vật, kể cả vật chất lẫn tinh thần. Vậy nên, khoan dung với người chính là gieo phúc báo cho mình
Trong “Quần thư trị yếu” quyển 35 có viết: Sơn trí kỳ cao, nhi vân vũ khởi diên. Thủy trí kỳ thâm, nhi giao long sinh diên. Quân tử trí kỳ đạo, nhi đức trạch lưu diên. Phu hữu âm đức giả, tất hữu dương báo. Hữu ẩn hình giả, tất hữu chiêu danh.”
Đại ý của đoạn này là, ngọn núi đạt đến một độ cao nhất định thì sẽ có mây và mưa bao phủ. Nước đạt đến một độ sâu nhất định thì sẽ có giao long xuất hiện. Người quân tử đạt được tu dưỡng đạo đức cao thượng, thì nhân đức ân huệ sẽ trải khắp bốn phương. Người âm thầm giúp đỡ người khác thì sẽ được phúc báo. Người có phẩm hạnh cao thượng thì sau này nhất định sẽ có danh tiếng.
Có một tâm thái vui vẻ, đầy đủ chính là bí quyết trường thọ của đời người. Bí quyết để giữ được tuổi thanh xuân chính là có trái tim biết yêu thương. Không phải là tuổi tác cao thì không có quyền được vui đùa. Một tiếng cười có thể đẩy lùi cả mấy chục năm già nua. Khi mỉm cười chính là lúc con người đẹp nhất.
Hành thiện là việc khó có thể dùng tiền đong đếm được, việc làm lương thiện có ảnh hưởng sâu rộng và ý nghĩa to lớn đối với sinh mệnh. Hành thiện không phải là để người khác chú ý, nhưng hành vi thiện nhất định sẽ mang đến cho người ta báo đáp và phúc trạch.
Nhân đức lương thiện giúp duy trì chính nghĩa, giúp con người như được tắm trong gió xuân và cảm hóa lòng người. Gieo hạt giống lương thiện, tất sẽ nhận được hồi báo. Người xưa có câu “Vi thiện thị mỹ, hành thiện thị lạc”, “Thiên địa vô tư, vi thiện tự nhiên hoạch phúc”.
Vào thời Bắc Ngụy ở Trung Quốc, có một vị đại thần nhân ái lương thiện, phẩm cách và sự lương thiện của ông đã được bách tính và hoàng đế ca ngợi, lưu danh sử sách. Chúng ta hãy cùng xem lại bức tranh lịch sử đế tìm hiểu về cuộc đời của ông.
Cao Doãn (390 – 487) là một đại thần nhà Bắc Ngụy thời kỳ Nam Bắc Triều, và cũng là một nhà văn học nổi tiếng. Ông mồ côi cha, từ nhỏ đã là người có chí khí và phong thái phi phàm, ban đầu nhậm chức quận công tào (phò tá cho châu quận trưởng).
Năm Thần Gia thứ tư, Cao Doãn trở thành Trung thư tiến sỹ, rồi Trung thư thị lang, tham gia quốc ký, dạy dỗ thái tử. Sau đó Thái hậu Văn Minh ra lệnh, phong Cao Doãn làm Trung Thư lệnh, phong làm Dương Công, gia hiệu Trấn Đông tướng quân; Ông làm người phò trợ cho vua, giữ chức Chinh Tây tướng quân, thứ sử Hoài Châu. Cao Doãn trải qua năm triều đại, mất vào năm Thái Hòa thứ 11 (năm 487), hưởng dương 98 tuổi, được truy tặng các danh hiệu Thị Trung, Tư Không Công, Ký Châu Thứ Sử, tướng quân, thụy hiệu là Văn.
Cao Doãn rất tin vào Phật Pháp và nhân quả luân hồi báo ứng. Ông tích đức hành thiện, nhân ái khoan dung, vui vẻ lương thiện, chính trực thành thật, cứu người gặp nguy nan. Nhờ vậy ông sống trường thọ an khang và vinh hoa phú quý suốt cuộc đời. Khi còn sống, ông được nhân dân kính trọng, được vua tín nhiệm làm đại thần, được các triều thần tôn trọng, thanh danh của ông vang xa, nhân đức trải bốn phương. Sau khi mất, ông lại được truy tặng gia hiệu, con cháu đời sau tài đức vẹn toàn, được hưởng phú quý, và có rất nhiều người làm quan.
Người xưa có câu: “Nhân chi sơ, tính bản thiện”, người ta ra đời đều là thiện lương cả. Sống thiện lương chính là trở về với bản chất nguyên sơ nhất của mình. Trên đời này có một thứ quý giá hơn hết thảy, chính là bản tính thiện lương. Thông minh là thiên bẩm mà lương thiện lại là lựa chọn sống. Thiện lương có thể không đem lại cho bạn tất cả những gì bạn muốn nhưng lại có thể giúp bạn chia sẻ hạnh phúc với rất nhiều người.
Hằng Tâm – Nguồn minhhhui
[ad_2]