[ad_1]

Người này thân mang tuyệt kỹ, Chu Nguyên Chương vốn định trị tội nhưng đành nhìn ông trốn thoát 
Ảnh: Soundofhope

Vào những năm đầu của triều đại nhà Minh, có một người Sơn Tây gọi là Kim Bạc Trương, thông minh hiếu học, từ nhỏ đã học được rất nhiều tài nghệ. Thuở ấy do dân làng chưa biết kỹ thuật làm vàng (dùng búa đập vàng thành từng lát mỏng) nên ông đã đến Hàng Châu để học, sau này khi về quê đã truyền dạy kỹ thuật cho người dân địa phương, nên mọi người gọi ông là “Kim Bạc Trương”. 


Một ngày nọ, Kim Bạc Trương đi ngang qua Tề Nguyên, Hà Nam nghe nói ở đó có một cái ao nhỏ thần kỳ, hễ có người hướng vào trong ao cầu nguyện, thì từ dưới nước sẽ nổi lên thứ mình mong muốn! Sau khi Kim Bạc Trương nhìn thấy liền nói: “Đây chỉ là sự lừa gạt của những kẻ xấu, chỉ bất quá là có một cơ chế nào đó hoạt động ở dưới nước mà thôi!”. Sau đó ông về quê, tự mình đào một cái ao mô phỏng lại cái ao ở Tề Nguyên và thử nghiệm, quả nhiên đúng là như vậy! Mỗi khi có khách đến nhà, Ông xem đó là một trò vui biểu diễn cho mọi người xem. 

Một ngày nọ có một vị Đao sĩ đến, Kim Bạc Trương dẫn ông đến xem cái ao nhỏ này. Vị Đạo sĩ nói: “ Ta cũng có chút tiểu thuật nhỏ, người liệu có muốn đến nơi ta sống xem thử một chút!”. Ngày hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Kim Bạc Trương nhìn thấy trong không trung có hai Đồng tử cưỡi rồng bay đến, sau đó rồng bay vào nhà và để ông ngồi lên thân rồng. Con rồng không để cho Kim Bạc Trương ngồi liền bị hai Đồng tử dùng roi quất, khi đó con rồng mới để cho Ông ngồi! Con rồng bay lên không trung, trong nháy mắt đã đến một ngọn núi có 3 ngôi nhà cỏ, vị Đạo sĩ đang ngồi trong đó. 

Kim Bạc Trương tiến lên liên tục bái tạ vị Đạo sĩ xin thỉnh giáo đạo thuật, vị Đạo sĩ chỉ vào sân nói: “Trong sân có đan dược, ông có thể lấy!” . Ông nhìn xung quanh nhưng không thấy gì cả. Vị đạo sĩ yêu cầu Ông tìm kỹ lưỡng nhưng vẫn không thấy gì. Đạo sĩ hỏi Ông: “Không phải có thứ gì đó ở góc đông nam của sân sao?”. Kim Bạc Trương đáp: “Tôi chỉ thấy một đống phân!”. Đạo sĩ thở dài nói: “Người với Tiên Đạo không có duyên, chỉ có thể lưu thân chốn hồng trần rồi!”. Sau đó lại nói: “Ta ở đây rất vắng vẻ, người nếu muốn tránh chốn hồng trần, hãy đến sống cùng ta!” 

Kim Bạc Trương ở đây hơn một tháng và đã học được không ít kỹ năng thâm sâu bí truyền của vị đạo sĩ. Một ngày nọ ông ra ngoài tản bộ, lúc quay đầu nhìn lại thì căn nhà cỏ đã không còn, chỉ còn lại một ngọn núi trổng trải! Ông tiếp tục đi về phía trước, thấy có người liền hỏi, mới biết thì ra mình đã ra phía ngoài thành Đại Đồng, Sơn Tây. 

Kim Bạc Trương về nhà không bao giờ nói với người ngoài rằng mình học Đạo. Sau này ông vừa đến Hàng Châu học rèn vàng, vừa ở Sơn Tây học Đạo, sáng thì cười lừa ra ngoài, tối thì cưỡi lừa về, chỉ trong nháy máy đã đi quãng đường mấy ngàn dặm! Có lúc ông tết cỏ làm rồng rồi ngồi lên, khi về nhà lại treo con rồng cỏ dưới mái hiên. Đôi khi ông cũng bày ra những trò nhỏ để mua vui cho người khác, mỗi lần ông vào thành mọi người đều đổ xô đến xem. 

Sau này khi Chu Nguyên Chương, hoàng đề đầu tiên của triều Minh nghe được chuyện này, đã triệu Kim Bạc Trương vào cung và buộc tội “Làm yêu thuật mê hoặc dân chúng”. Kim Bạc Trương tạ tội đáp: “Thần không phải làm yêu thuật, đó chỉ là  kỹ năng diễn xuất bình thường mà thôi!”. Hoàng đế yêu cầu ông thực hiện biểu diễn, thế là ông liền từ trong tay áo lấy ra một chiếc lọ nhỏ bằng đồng, đổ đầy nước nóng vào, từ trong lọ liền bay ra những đám mây nhiều màu sắc bay khắp đại điện. Chu Nguyên Chương nhìn thấy vô cùng cao hứng, còn muốn xem tất cả kỹ năng của Kim Bạc Trương. Lúc ấy đang đúng tháng Chạp trời đông giá rét, liền hạ lệnh cho ông phải làm cho hoa sen nở rộ. 

Kim Bạc Trương đã mời Chu Nguyên Chương cùng ông đến bên bờ sông Kim Thủy, gọi người mang hạt sen tới thả xuống dưới nước. Chỉ trong nháy mắt đã thấy hoa sen nở khắp mặt nước, thoang thoảng hương thơm, cảnh đẹp mĩ lệ. Hoàng thượng cũng gật đầu tán thưởng! Kim Bạc Trương xin một tờ giấy, cắt hình chiếc thuyền, đặt xuống nước, nhảy lên thuyền một cái, đung đưa mái chèo, ca hát và chơi đùa giữa những bông hoa sen. 

Bỗng nhiên Kim Bạc Trương chèo thuyền sang bờ bên kia rồi dần dần biến mất, hoa sen cũng không còn nữa! Chu Nguyên Chương vội vàng ra lệnh cho người đi tìm, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy, về sau cũng không ai biết được là Kim Bạc Trương đã đi đâu. 

Tiểu Yến biên dịch.
Theo: Tịnh Âm – Soundofhope 

Xem thêm

[ad_2]