[ad_1]

Đời người vốn chẳng hoàn mỹ, cầu toàn quá sẽ hủy hoại bản thân

Đời người, trước nay đều không hoàn mỹ, chính là giống như một viên ngọc sáng long lanh, nhìn vào thì trong suốt, đặt ở trên tay thì thấy trơn tru nhẵn bóng, nhưng bên trong sẽ vẫn có tạp chất.

Nhà hiền triết Plato từng nói: “Thế giới này chính là không hoàn mỹ như vậy. Bạn muốn có được thứ gì đó, thì cũng sẽ mất đi thứ khác tương đương như vậy”. Nếu muốn hủy mất một người, hãy để anh ta theo đuổi sự hoàn mỹ. Người quá chạy theo sự hoàn mỹ thường sống cuộc đời mệt mỏi nhất.

Bởi đời người, trước nay đều không hoàn mỹ.

Tôi có một cô bạn tên Ngọc Hoa, chúng tôi chơi thân với nhau từ nhỏ. Cô ấy rất xinh đẹp, lại sở hữu chất giọng ngọt ngào cùng nụ cười có duyên. Thời đại học, cô ấy là hoa khôi có tiếng của trường. Về sau, cô đã chọn quen với một chàng trai giàu có. Cậu ta có rất nhiều tiền, có thể thỏa sức cho cô dùng vào việc chăm sóc sắc đẹp, có thể thỏa mãn cái tâm hư vinh của cô. Mỗi khi ra đường, cô đều có xe sang đưa đón thật là kiêu hãnh với đời. Nhất là những ngày lễ tết, hoa hồng chất đầy cả xe khiến cô không khỏi choáng ngợp, và cô càng thêm tự phụ về nhan sắc của mình.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô đi vào miền nam làm cho một công ty nước ngoài. Công ty rất lớn, thường có khách hàng đến bàn chuyện làm ăn. Những khách hàng đó đều là những đại gia trong giới doanh nghiệp. Lúc này, Ngọc Hoa chợt nhận thấy người bạn trai giàu có đó của mình so với các ông chủ lớn thành đạt ngoài xã hội thật là khác nhau một trời một vực, không đáng mang ra so sánh.

Bởi quá mê đắm tiền bạc, quá tự phụ về nhan sắc của mình, Ngọc Hoa đã chia tay với bạn trai. Rất mau cô đã quen được bạn trai mới, người này không những có tiền, mà còn rất đẹp trai. Cô mong có được một tình yêu hoàn mỹ, sau khi kết hôn có nhà cửa rộng rãi, có được những chiếc xe sang. Đương nhiên, cô càng mong có đủ tiền để chăm sóc nhan sắc của mình, suốt đời luôn giữ được dáng vẻ thanh xuân.

Ngọc Hoa đã kết hôn với anh chàng đó, khi chồng cô lái những chiếc xe sang về quê, dân làng đều không khỏi ngỡ ngàng hâm mộ. Hàng xóm bên cạnh đều chạy tới xem náo nhiệt, mọi người trước nay đều chưa từng thấy qua những chiếc xe đắt tiền như vậy.

Hồng trần cuồn cuộn, đời dễ đổi thay, sau khi có con, dường như cô đã già hơn chục tuổi. Điều kinh khủng nhất là chồng cô đã thay lòng đổi dạ. Bởi trước nay anh cảm thấy như mình đang nuôi một “bình hoa di động”, anh đã thấy quá mệt mỏi. Anh rất cần một người vợ chân thành bên cạnh đồng cảm sẻ chia, san sẻ những khó khăn vất vả nhưng Ngọc Hoa chỉ biết chăm chút cho bản thân, suốt ngày chỉ biết vòi tiền.

“Hoa đẹp cũng khó tươi thắm được trăm ngày”, thanh xuân của một người rốt cuộc cũng không thể trường tồn mãi với thời gian. Một mối tình cũng khó lãng mạn bền lâu. Khi tình yêu trở về với cuộc sống hiện thực thì Ngọc Hoa ích kỷ, trước giờ chỉ biết tô vẽ cho bản thân dần dần khiến người ta cảm thấy mệt mỏi, chán ghét, hôn nhân cũng lung lay sắp đổ. Đương nhiên, vì để níu giữ tình yêu, cô cũng muốn nâng cao khí chất của mình, cố gắng đọc sách, nhưng cô đã bị phiền não vây khốn, không còn lòng dạ nào để đọc sách nữa.

Đời người, trước nay đều không hoàn mỹ! Ngoài dung mạo không hoàn mỹ ra, còn có rất nhiều phương diện khác đều không hoàn mỹ. Người quá chạy theo sự hoàn mỹ mới thật là kẻ ngốc!

Tình yêu không hoàn mỹ, dẫu là vợ chồng yêu thương nhau nhất cũng có những lúc cãi nhau, sẽ vì những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống mà tỏ ra khó chịu với nhau. Đến khi già đi, sẽ có một người phải rời đi trước, thật sự rất hiếm ai có thể “chết cùng ngày cùng tháng cùng năm”. Người ở lại bơ vơ không chỗ dựa, bị năm tháng cô đơn buồn tẻ giày vò hành hạ.

Tiền bạc không hoàn mỹ, nếu bạn muốn chạy theo sự hoàn mỹ, sẽ khiến nó trở thành dục vọng, sau khi bị dục vọng kiểm soát tâm trí, lại cảm thấy bản thân mình sống không hạnh phúc. Khi bạn trở thành triệu phú rồi, nhìn thấy người khác là tỷ phú, trong lòng cảm thấy chán nản, thậm chí là bi ai.

Gia đình vốn không hoàn mỹ, tuy bạn rất nỗ lực vun đắp, nhưng không phải mọi người trong nhà đều có thể làm như vậy. Con cái của bạn sẽ không sống theo cách bạn muốn, cách làm của chúng sẽ khiến bạn rất “đau lòng”. Cha mẹ của bạn sẽ không ở mãi bên bạn, có một ngày họ cũng sẽ rời bạn mà đi, để lại biết bao tiếc nuối trong tâm bạn. Anh chị em trong nhà có đôi khi vì chút mâu thuẫn hay tranh chấp này nọ mà bất hòa, từ đó không nhìn mặt nhau.

Lòng người vốn không hoàn mỹ, vốn không phải tất cả mọi người đều thiện lương. Bạn tốt với người ta, nhưng người ta chưa chắc đã tốt lại với bạn, nhiều khi còn lấy oán báo ân. Bạn đã từng chịu thiệt, từng bị lừa, nhưng lại không làm được gì, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Khi bạn nhìn thử xem tâm bạn có hoàn mỹ hay không, bạn thấy nó luôn bị những thứ loạn bát nháo lấp đầy, khiến tâm lúc nào cũng nặng trịch.

Thân thể vốn không hoàn mỹ, luôn mắc bệnh này bệnh kia, khiến bạn rất khó chịu. Có người thì chuẩn về chiều cao, nhưng dung mạo lại không đủ đẹp. Có người thì tay chân rất có sức, nhưng đầu não lại không đủ linh hoạt, có người thì có đôi mắt đẹp, những mũi lại quá lớn, có người thì tai to mặt lớn, nhưng đầu lại bị hói…

Kỳ thực, không hoàn mỹ mới là đời người! Nhìn từ một góc độ khác, không hoàn mỹ cũng chính là hoàn mỹ.

Nếu bạn cứ nhìn chằm chằm vào các khuyết điểm, những khuyết điểm đó được phóng đại lên sẽ thành những “vết sẹo”, nếu bạn cố lau sạch những “vết sẹo” này, kết quả “vết sẹo” đó sẽ chảy máu, khiến bạn cảm thấy đau.

Bạn mãi luôn tìm kiếm hạnh phúc, thu thập các mảnh ghép của hạnh phúc, khi ghép tất cả các mảnh ghép đó lại, hạnh phúc sẽ nhân đôi lên, có thể cảm động chính mình, cũng có thể mang lại hơi ấm cho người khác, còn có thể truyền năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh.

Dịch Thư, nữ nhà văn Hồng Kông từng nói:

Tôi rất xấu, nhưng tôi rất dịu dàng. Tôi không xinh đẹp, nhưng tôi rất chân thật. Tôi không giàu có, nhưng tôi sống rất vui vẻ. Tôi không được thành công, nhưng tôi rất tự tin vào bản thân. Tôi không đa tình, nhưng tôi rất trân quý tình cảm.

Khi bạn biết sống vì người khác, thật ra bạn đã sống rất hoàn mỹ rồi, còn nếu như “nhìn người khác mà sống”, bạn sẽ cảm thấy rất mệt mỏi, không có lấy một chút hạnh phúc, rốt cuộc bạn đã đánh mất chính mình.

Đời người có một cảnh giới, gọi là “để lại khoảng trống”. Những chỗ không hoàn mỹ đó cũng là một khoảng trống, vậy nên mới có thể “trời cao chim bay lượn, biển rộng cá tung tăng”, mọi thứ bạn muốn có thảy đều ở trong đó cả.

Xem thêm

[ad_2]