[ad_1]
Con người ta khi đến một độ tuổi nhất định, trải qua càng nhiều càng hiểu rõ rằng, đời người có những việc là không thể chờ đợi, chờ đợi là hối tiếc. Có những việc không thể lựa chọn, bởi vì nó không nằm trong khả năng tầm tay của con người. Có những việc không thể sợ hãi mà nên tiếp nhận.
Phật gia giảng nhân sinh vô thường, không có điều gì là bất biến. Ý nghĩa của sinh mệnh không phải ở chỗ nhận được bao nhiêu, tranh giành được bao nhiêu mà là ở chỗ cho đi được bao nhiêu.
Đời người vốn là vô thường, rất nhiều sự tình trên đời con người chẳng thể nào dự đoán trước và nắm bắt được. Thế nhưng, sinh mệnh lại quá yếu ớt, chỉ một chớp mắt âm dương đã cách biệt, chẳng còn có cơ hội gặp lại.
Vậy trong cuộc đời ngắn ngủi ấy, có những việc nào không thể chờ đợi? Việc nào không cần phải lo sợ và việc nào không thể lựa chọn? Nắm bắt được những điều ấy, người ta sẽ dễ dàng thực hiện, chấp nhận hơn, từ đó sống được tự do thản đãng hơn.
Đời người có hai điều không thể chờ đợi
Hiếu kính cha mẹ
Trên thế gian, có rất nhiều việc cần phải tùy thời, cần phải chờ đợi, nhưng riêng việc hiếu kính cha mẹ là việc không thể chờ đợi. Người xưa có câu: “Bách thiện hiếu vi tiên” (Trăm cái thiện thì hiếu đứng đầu), dù cha mẹ có là người như thế nào thì là phận con cái cũng phải thành tâm đối xử tốt với họ.
Con cái ngày một trưởng thành, cha mẹ ngày một già đi, hiếu kính cha mẹ là việc cần làm sớm. Làm phận con hãy nhớ lấy, “xem cha mẹ chính là bản thân mình trong tương lai” mà hiếu thuận kịp thời, đừng để đến khi “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, “con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn” thì lúc đó đã quá muộn rồi, dù hối hận cũng không còn kịp nữa.
Công ơn sinh thành nuôi dưỡng của cha mẹ cao như núi, nếu không thể báo đáp thì nhất định sẽ hối tiếc cả đời.
Giữ gìn sức khỏe
Sức khỏe được ví như tiền vốn của mỗi người. Con người khi bị bệnh, mệt mỏi thường sẽ nghĩ lại và hối hận rằng đã không làm việc và nghỉ ngơi hợp lý. Nhưng khi bệnh có chuyển biến tốt thì người ta thường lại quên mất đạo lý này.
Khi con người còn trẻ và khỏe mạnh thì không ngừng tính toán danh lợi, buông thả trong rượu và sắc, không để tâm tiết chế dục vọng mà khiến ăn không ngọn, ngủ không yên. Đến tuổi trung niên hay khi cơ thể mắc bệnh, lại rơi vào hối hận. Đây chính là vòng quay mà con người thường mắc phải. Đã hiểu được nỗi khổ ấy, khi an định, khỏe mạnh không để tâm được bình thản, giảm bớt ham muốn và sự hưởng lạc của bản thân?
Chỉ khi con người bị bệnh tật mới hiểu được rằng: “Không có bệnh là hạnh phúc nhất!” Cho nên, đừng vì ham muốn, hưởng lạc vô độ mà hủy hoại thân thể.
Đời người có hai điều không thể sợ
Cái chết
“Sinh, lão, bệnh, tử” là quy luật tự nhiên của sinh mệnh. Con người ai cũng không có cách nào thay đổi được quy luật ấy, ngoài cách tiếp nhận. Hơn nữa, cuộc đời của mỗi sinh mệnh là hữu hạn, cho nên mỗi người đều cần phải sống sao cho không uổng, sống sao cho có ý nghĩa.
Phật gia cho rằng, chết là không đáng sợ như con người vẫn tưởng tượng. Bởi vì họ cho rằng, cái chết là khởi đầu của một sinh mệnh mới. Luân hồi là để một sinh mệnh mới được ra đời. Nhưng chính sự lưu luyến, không muốn rời xa cõi trần của con người ta lúc cận kề cái chết mới chính là nỗi đau khổ lớn nhất, nỗi sợ hãi lớn nhất.
Sự cô độc
Mỗi người đều có những trải nghiệm riêng khác nhau, có những suy nghĩ khác nhau và chính chúng đã làm cho mỗi người có những cảnh giới tinh thần khác nhau. Chính những điều ấy cũng là nguyên nhân khiến người ta khó tránh khỏi những cảm giác cô độc trong cuộc đời.
Nhưng những lúc như thế, nhất định không thể vì muốn thoát khỏi sự cô độc mà làm ra những việc không đáng. Lúc này, mỗi người đều nên tĩnh tâm suy ngẫm, thích ứng với hoàn cảnh, nhìn nhận bản thân.
Đời người có hai điều không thể chọn lựa
Xuất thân
Một người được sinh ra ở hoàn cảnh nào và vào thời gian nào là điều mà không ai có thể tự lựa chọn được.
Có người sinh ra đã là con nhà giàu sang quyền quý, nhưng có người sinh ra đã ở nơi đầu đường xó chợ, không nhà cửa. Tuy nhiên, xuất thân giàu sang hay nghèo hèn không phải là yếu tố quyết định, yếu tố quyết định quan trọng là người ấy đối diện, bước đi trong cuộc đời này thế nào.
Vận khí
Không ai có thể lựa chọn được vận khí của chính mình, nhưng lại có thể lựa chọn phương thức đối diện với nó. Khi gặp vận khí xấu, cần phải vững vàng. Thượng đế đóng lại một cánh cửa, thì nhất định sẽ mở ra một cánh cửa khác, ông trời không tuyệt đường người, cùng đường tất sẽ có biến chuyển. Khi gặp được vận khí tốt, thì đừng quá đắc ý, “tái ông thất mã, phúc họa tương y”, trong họa có phúc, trong phúc có thể có mầm họa. Cho nên, cần phải thận trọng.
Đời người trước sau vẫn cần bảo trì một tín niệm rằng, ý nghĩa của sinh mệnh là nằm ở chỗ cho đi, chứ không phải ở chỗ tiếp nhận, càng không phải ở chỗ ra sức tranh đoạt. Hiểu được những điều ấy, người ta sẽ sống được thoải mái hơn và ý nghĩa hơn.
[ad_2]