[ad_1]

Thói thường, kẻ nào đi vào nhà người khác bằng cửa sau thì ắt sẽ đi ra bằng cửa sổ…

Vào mùa lễ Giáng sinh, một người nhà giàu nọ cho mở tiệc khoản đãi lớn. Anh ta mời rất đông họ hàng thân thích và người quen đến tham dự. Nhân dịp này con chó của anh ta cũng tự cho mình cái quyền được mời một con chó khác là bạn của nó tới. Chó nhà vung đuôi xoắn xuýt, rồi hí hửng mà bảo với chó bạn rằng: Sắp tới đây ông chủ nhà tớ đãi tiệc, chắc chắn là sẽ có nhiều thức ăn thừa, đến ăn với tớ nhé!

Chó bạn được mời thế thì thích lắm, nhưng vẫn tỏ vẻ băn khoăn lưỡng lự, nó bảo: Nhưng tớ là chó lạ, chắc gì ông chủ nhà cậu đã cho bén mảng vào. Chó nhà mới an ủi bạn rằng: Chớ lo, chớ lo! Bữa đó ai ai cũng bận rộn tấp nập cả. Đợi khi mọi người không để ý, tớ sẽ dẫn bạn vào bằng lối cửa sau.

Đúng hẹn, con chó được mời liền đến, xem thấy thức ăn được bày biện thừa mứa, thịnh soạn thì rất khoái chí. Nó nhảy cẫng lên, rên ư ử và xuýt xoa nói với chó nhà rằng: Ôi sung sướng làm sao khi cậu đã đưa mình đến đây! Đâu phải lúc nào mình cũng được như thế này. Mình sẽ đánh chén đã đời cho cả ngày hôm nay và ngày mai nữa!

Trong khi chó bạn còn đang cuống quýt vẫy đuôi rên rỉ và tỏ vẻ vui mừng với chó nhà thì người đầu bếp đã trông thấy. Bác ta liền tóm lấy bốn cẳng của nó mà ném ra ngoài cửa sổ. Chó bạn rơi đánh bịch một cái xuống đất. Nó tru lên đau đớn và khệnh khạng lết đi. Tiếng kêu của nó chẳng mấy chốc đã làm cho mấy con chó đang chạy rong bên đường chú ý, chúng bèn lại gần hỏi thăm: Ê này chó bạn! Cậu vừa dự tiệc ra đó ư? Chắc thú vị lắm nhỉ?

Chó bạn vừa đi khụng khượng vừa đáp: À, đương nhiên là rất tuyệt. Nói thật với mấy bạn, tôi uống nhiều rượu vang quá nên giờ chẳng thể đi vững nữa! Hết thảy bọn chó đi rong đều biết tỏng. Nhưng chúng chẳng thèm bóc mẽ chó bạn làm gì! Có con thì hấp háy cánh mũi rồi nghĩ thầm: Đúng là: ‘Tham thực cực thân; ngu đần bốc khoác’. Mà thói thường, kẻ nào đã đi vào nhà người khác bằng cửa sau thì ắt sẽ đi ra bằng cửa sổ.

Theo dkn.tv

Xem thêm

[ad_2]