[ad_1]

Cuộc sống là trường đời, khóa học làm người là khóa học không bao giờ tốt nghiệp

Mỗi cử chỉ, hành vi, lời nói của một người đều sẽ bộc lộ rõ ra tính cách, phẩm chất, tâm tính, là nhân tố quan trọng, quyết định cuộc đời của người ấy là thông thuận hay trắc trở. Đối với các bậc hiền nhân, việc tu dưỡng đạo đức, học tập Đạo làm người là vô cùng quan trọng.

Học làm người là điều mà chúng ta phải học cả đời, mãi chẳng bao giờ có thể học hết được, nếu ví cuộc sống là trường đời, thì khóa học làm người là khóa học không bao giờ tốt nghiệp. Muốn hoàn thiện bản thân, hãy không ngừng học hỏi mỗi ngày.

Chuyện rút tiền tại ngân hàng của bà cụ

Một bà cụ đưa thẻ ngân hàng của mình cho một nhân viên giao dịch ngân hàng và nói: “Tôi muốn rút 10 đô la”.

Nhân viên giao dịch nói với cụ rằng: “Đối với các khoản rút tiền dưới 100 đô la, vui lòng sử dụng máy ATM”.

Bà cụ hỏi lý do tại sao thì nhân viên giao dịch trả lại thẻ ngân hàng cho cụ và bực dọc nói: “Đây là quy tắc. Cụ vui lòng rời đi nếu không có vấn đề gì khác. Còn khách hàng sau lưng cụ đấy!”.

Bà cụ im lặng suy nghĩ vài giây rồi đưa lại thẻ, nói với nhân viên nhân hàng hãy giúp bà rút tất cả số tiền bà có trong thẻ.

Nhân viên giao dịch kiểm tra số dư tài khoản của bà cụ, cảm thấy không khỏi ngạc nhiên. Cô liền gật đầu, cúi xuống và kính cẩn nói với bà cụ: “Dạ, cụ có 300.000 đô la trong tài khoản của mình và ngân hàng hiện không có nhiều tiền mặt như vậy. Cụ có thể hẹn và trở lại vào ngày mai được không ạ?”

Bà cụ hỏi: “Vậy tôi có thể rút ngay được bao nhiêu?

Nhân viên giao dịch nói với bà cụ: “Cụ có thể rút số tiền tối đa lên đến 3000 đô la”.

Vậy cho tôi lấy 3000 đô la ngay bây giờ”, bà cụ nói.

Cô giao dịch viên trao tiền một cách rất thân thiện và trân trọng cho cụ.

Bà cụ sau khi nhận tiền bỏ 10 đô la vào ví và yêu cầu nhân viên giao dịch gửi lại 2990 đô la vào tài khoản của mình.

Bài học từ câu chuyện này vô cùng sâu sắc và thấm thía, đó chính là lời mà người xưa vẫn thường nói “khôn đâu đến trẻ, khỏe đâu đến già”. Chúng ta hãy biết tôn trọng, đừng làm khó người già, bởi họ đã dành cả cuộc đời để học các kỹ năng.

Học làm người là khóa học cả đời

Con người sống ở đời, muốn phát triển bản thân thì phải học hỏi mỗi ngày. Chúng ta không chỉ học hỏi kiến thức, kỹ năng mà còn cần học văn hóa, đạo đức. Có câu: “Tiên học lễ, hậu học văn“, muốn học tốt văn hóa, trước tiên, phải học cách làm người.

Luôn nhẫn nhịn

Đứng trước mâu thuẫn, nhẫn một chút thì sóng yên bể lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Khi chúng ta biết nhẫn nhịn thì vạn sự tất an. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không. Người có thể nhẫn nhường, sẽ có thể nhận rõ được tốt xấu, thiện ác, đúng sai trên thế gian, từ đó mà bình thản tiếp nhận chúng.

“Lùi một bước, tiến hai bước”, nếu bạn cứ xông thẳng về phía trước, đương nhiên sẽ gặp phải bóng tối, muôn trùng trở ngại giăng lối. Nhưng khi nhẫn nhượng, vượt qua giai đoạn này, bạn sẽ đón nhận được những tia sáng rực rỡ.

Biết nhận lỗi

Trong cuộc sống, chúng ta thường có xu hướng đổ lỗi cho người khác trong mọi hoàn cảnh, thay vì nhận lỗi lầm về phía bản thân mình. Cho rằng bản thân mình luôn đúng, cao minh hơn người khác, chính là cách kìm hãm sự phát triển của mỗi người. Chỉ khi biết nhận lỗi, nhìn lại cái sai của bản thân, ta mới có thể sửa chữa, thay đổi để tiến bộ từng ngày.

Dũng khí lớn nhất của một người, chính là tự mình nhận sai, một người có dũng khí là một người mà có thể hướng nội tìm sai sót của bản thân, từ đó nhận ra những thiếu sót và sửa chữa. Người như vậy sẽ luôn có thể tự mình đề cao đạo đức, phẩm chất của bản thân, trở thành người hoàn thiện trong nhân cách.

Sống trên đời, biết nhận lỗi là phẩm đức tốt đẹp, cũng là một phương pháp tu hành.

Sống hài hòa

Con người cần phải học cách sống mềm mỏng, hài hòa thì mới có thể tồn tại lâu dài trong xã hội này được. Nếu quá cứng nhắc và bảo thủ, cái tôi quá cao, chỉ khiến rước họa vào thân, đánh mất đi nhiều cơ hội, nhiều mối quan hệ tốt đẹp.

Cổ nhân có cách ví von: Hàm răng của con người là cứng rắn, nhưng đầu lưỡi lại mềm mại. Đến cuối cuộc đời, răng đều sẽ lần lượt rụng hết, chỉ lưỡi là vẫn còn. Cho nên phải mềm mại, nhu hòa thì cuộc đời mới có thể lâu dài được.

Người trong lòng ôn nhu, hòa nhã thì mới có thể vui sống mỗi ngày. Một người càng trưởng thành thì tâm tính càng tường hòa, tĩnh lặng. Bởi vậy, ôn nhu, hòa nhã cũng là một đức tính mà mỗi người đều nên dụng tâm học tập.

Biết thấu hiểu

Một người sống không có sự thấu hiểu với người khác thì thường sinh ra thị phi, tranh chấp và dễ gây ra hiểu lầm. Trong cuộc sống, có rất nhiều việc tận mắt nhìn thấy mà chưa hẳn đã là đúng như bản thân mình nghĩ. Vì vậy, hãy luôn giữ một khoảng hòa hoãn, dùng trái tim để lắng nghe và cảm nhận, tìm cách liễu giải người khác. Khi có thể hiểu người khác, người ta sẽ sống vị tha hơn, yêu người, yêu cuộc đời hơn.

Khi thay đổi một góc độ, chúng ta sẽ phát hiện ra rằng không phải chỉ có mình chúng ta là nhân vật chính trong thế giới này. Mỗi người một dạng khác nhau, mỗi người đều có câu chuyện riêng của mình, mỗi người đều là nhân vật chính trong câu chuyện ấy.

Biết yêu thương, cảm động

Con người biết cảm động trước những sự việc trong cuộc sống là người có tấm lòng trắc ẩn, yêu thương bao dung rộng lớn. Nhờ biết cảm động trước sự khó khăn của người khác mà ta mới có những hành động, việc làm tốt đẹp giúp đỡ họ.

Khi nhìn thấy điểm tốt của người khác cần phải biết vui mừng, nhìn thấy việc tốt mà người khác làm cần phải biết cảm động. Cảm động chính là một loại tình cảm có sức mạnh phi thường.

Sự cảm động có thể khiến người ta cải biến, có thể khiến người ta từ bỏ những ác tâm, và khơi gợi thiện tâm trong lòng mỗi người. Con người không chỉ cần biết cảm động, mà sống trên đời cũng nên làm nhiều sự tình để người khác cảm động.

Một thân thể khỏe mạnh

Người xưa vẫn nói “Sức khỏe là vàng, có sức khỏe là có tất cả”, để có một cuộc sống tươi đẹp, trước hết chúng ta cần một thân thể khỏe mạnh. Thân thể khỏe mạnh không chỉ có ích lợi đối với chính bản thân mà còn khiến cho bạn bè và người thân an tâm. Một cơ thể khỏe mạnh chính là sự hiếu thảo lớn nhất mà con người dành cho cha mẹ mình. Có một thân thể khỏe mạnh, tâm thường an lạc, là món quà vô giá của kiếp nhân sinh.

Cổ nhân thường cho rằng, đời người chính là một quá trình học làm người, cũng là quá trình tìm về với bản tính lương thiện của mình. Làm người, mục đích cuối cùng không phải để hưởng thụ vinh hoa phú quý, người có thể cố gắng học tập, không ngừng nâng cao tâm tính, đạo đức thì cuối cùng nhất định sẽ có tương lai tốt đẹp.

 

Lan Hòa biên tập

[ad_2]