[ad_1]

Câu chuyện chuyển sinh của Đức Phật
Ảnh: Internet

Đôn Hoàng nằm trên một ốc đảo nhỏ trong sa mạc bên ngoài Vạn Lý Trường Thành, đã trở thành chứng tích lịch sử huyền thoại và nền văn minh rực rỡ như một vị trí độc đáo trên Con đường Tơ lụa và là thánh địa Phật giáo. Đặc biệt, những hang động nằm trên vách đá của thung lũng đã sử dụng màu sắc tươi sáng và hình dạng kỳ vĩ, hàng nghìn năm qua như kể lại cho bao thế hệ qua đường về một quá khứ hào hùng.

Trong bài viết này, tôi xin giới thiệu với các bạn bức tranh tiêu biểu liên quan đến Đức Phật ở Mạc Cao Quật- “ Vua hươu” Có lẽ, khi đọc được câu chuyện này bạn sẽ thấy câu chuyện về con hươu chín màu mà bạn đã từng nghe!

Nghệ thuật hang động Đôn Hoàng ở Mạc Cao Quật đã đạt đến một đỉnh cao đáng kinh ngạc kể từ khi ra đời. Dưới góc độ nội dung và chủ đề, tranh tường tự sự thời kỳ này hầu hết là các chủ đề như tiểu sử Đức Phật, sự ra đời của Đức Phật và những câu chuyện về nghiệp báo, thể hiện sự kỳ diệu của Đức Phật đã hy sinh thân mình để cứu độ chúng sinh.

Thông qua những câu chuyện sinh động, con người thế gian có thể nhận thức sâu sắc hơn sức mạnh của chính đạo và uy đức của Phật Pháp.

“Vua hưu” trong hang 257 tiết lộ thiện ác hữu báo là quy luật không sai lệch.

Trong Hang Đôn Hoàng, nhiều cảnh vẽ dựa trên những biểu hiện của nghệ thuật Phật giáo ở các vùng Tây Vực. Ngoài ra, còn có một bức tranh khổ lớn với cảnh phong phú hơn, cốt truyện phức tạp hơn và hình thức hoành tráng hơn, mà ngày nay chúng ta thường gọi là “tranh liên hoàn”.
Kể từ triều đại nhà Ngụy và nhà Tấn, cũng đã có những bức tranh dưới dạng biểu ngữ khổ lớn và tranh cuộn vào thời nhà Hán, chẳng hạn như Nữ sử châm đồ” và “Lạc Thần phú đồ”, tất cả đều là những kiệt tác đáng kinh ngạc.

Bởi vì tranh cuộn ngang phá vỡ những giới hạn của một bức tranh đơn lẻ, nó có thể thể hiện những thăng trầm của thần thoại Phật giáo và thể hiện những ưu điểm của nó, và nó dần trở thành một phương thức mà các họa sĩ rất quan tâm. Cuộn tranh biểu ngữ đã dần phát triển từ một đoạn sang hai đoạn và ba đoạn, tạo thành một tập truyện quy mô lớn hơn và khả năng biểu đạt hình ảnh mạnh mẽ hơn.

Hơn nữa, trình tự câu chuyện trong tranh cuộn ngang không đơn lẻ từ trái sang phải, mà thể hiện sự tổng hợp từ cả hai đầu đến trung tâm, tiết lộ cảnh cao trào hoặc kết thúc của câu chuyện ở giữa khung hình. Ví dụ điển hình nhất là bức tranh truyện “Vua hươu” ở Hang 257 thuộc Mạc Cao Quật. Mọi người đều biết rằng trước khi thành Phật, Thích Ca Mâu Ni đã tái sinh thành một nhà hiền triết, chim phượng hoàng, con hươu chín màu, bởi vì hình ảnh đẹp đẽ và tâm hồn nhân hậu nên đã trở thành câu chuyện truyền đời của Thích Ca Mâu Ni.

Hươu chín màu còn được gọi là hươu chúa chín màu hay Hươu chúa, gạc của nó trắng như tuyết, bộ lông gồm nhiều màu sắc tuyệt vời. Cái gọi là chín màu thực chất không có nghĩa là có chín màu trên thân mà chỉ sự phong phú, đa dạng, thể hiện sự linh thiêng, cao đẹp của loài Hươu.
Theo truyền thuyết, Vua hươu thường uống nước bên sông Hằng, cùng với chim muông và thú dữ. Một hôm, Vua hươu đang đi dạo bên sông thì nghe có người kêu cứu, hóa ra có người chết đuối, Vua hươu liền nhảy xuống sông cứu. Người chết đuối quỳ xuống đất tạ ơn Vua hươu, và nói rằng để cảm ơn Vua hươu đã cứu mạng, bản thân anh ta nguyện làm nô tỳ, hầu hạ Vua hươu suốt đời. Vua hươu đã từ chối anh ta ngay lập tức, và chỉ hy vọng rằng anh ta sẽ giữ bí mật của mình và không tiết lộ tung tích của mình.

Hoàng hậu của nước này một đêm nằm mơ thấy một con hươu chín màu xinh đẹp, khi tỉnh dậy, bà cầu xin nhà vua cho bắt con hươu chín màu và nói rằng bà muốn lấy da hươu làm áo. Vì lợi ích của hoàng hậu, nhà vua không còn cách nào khác ngoài việc cung cấp một nửa đất đai và tài sản của mình như một phần thưởng để cho ai bắt được Vua hươu.

Người chết đuối vì quên chính nghĩa, quên ơn cứu mạng của vua Hươu, bèn dẫn vua cùng quân xuống sông Hằng. Vua hươu sau khi biết chuyện đã kể lại câu chuyện cứu sống người chết đuối năm xưa cho vua biết. Quốc vương nghe vậy cảm động vạn phần và lệnh rằng bất cứ ai không được làm hại đến Vua hươu. Về phần người tố giác, bị phạt nặng, thân đầy nhọt độc, miệng bốc mùi hôi thối, hoàng hậu vì lòng tham lam mà mất đi sự sủng ái của nhà vua.

Truyện tranh trong hang tái hiện truyền thuyết về Vua hươu

chuyện tiền kiếp của Đức Phật
Đây là bức bích họa của “Vua hươu” trong Hang 257 của triều đại Bắc Ngụy ở Đôn Hoàng. Ảnh: Internet 

Bức bích họa ở Hang động 257 tái hiện truyền thuyết về Vua hươu dưới dạng một đoạn truyện tranh. Tranh cuộn được chia thành năm cảnh và tám ô.

Từ bên trái là cảnh sông Hằng, cho thấy khi vua hươu đang đi dạo bên sông, có người rơi xuống nước kêu cứu; Vua hươu xuống sông cõng người chết đuối lên bờ; người chết đuối quỳ xuống để cảm ơn Vua hươu, và Vua hươu yêu cầu anh ta giữ bí mật.

Từ bên phải là cảnh cung đình, hoàng hậu ngồi bên vua đòi bắt hươu chín màu, thấy báo thưởng xong, người chết đuối đến nói thật. Bên phải là đến ngoại ô, cảnh người chết đuối dẫn vua và quân đi tìm dấu vết của con hươu chín màu.

Phần trên của bức tranh giữa bức tranh vẽ cảnh Vua hươu đang ngủ yên, con quạ chạy đến đánh thức Vua hươu và nhắc nó mau chóng chạy trốn; phần dưới là cao trào và kết thúc của câu chuyện, cũng là chiếm vị trí trung tâm và bắt mắt nhất của bức tranh, vua hươu và người chết đuối, khi Quốc vương Vua hươu kể về sự bội bạc của người chết đuối, người chết đuối sẽ phải chịu quả báo ác độc.

Chủ đề của bức tranh tường tương ứng với bố cục cốt truyện của “thoại phân lưỡng đầu”, cho thấy sự khéo léo phi thường của người họa sĩ và sự hiểu biết của ông về Phật giáo. Bên trái là hình ảnh nói nên sự từ bi và cứu chúng sinh, bên phải là sở hữu và tham lam, hai thế lực thiện ác hội tụ từ hai đầu và đối đầu nhau ở trung tâm, cuối cùng thiện ác hữu báo .Người họa sĩ đã truyền tải một ý nghĩa vô cùng sâu sắc và khéo léo.

Bức tranh cũng không kém phần tinh tế và biểu cảm trong cách thể hiện các nhân vật. Để vẽ chân dung hoàng hậu, hãy để một tay lên vai vua và nhấc một chân lên, thể hiện phong thái quyến rũ của nàng; khi thể hiện cảnh gặp gỡ giữa Vua hươu và Quốc vương, Vua hươu khỏe mạnh đứng sừng sững,thể hiện sự uy nghiêm, nhà vua nhướng mày gật đầu, lắng nghe, tỏ ra xấu hổ và lo lắng. Họa sĩ chỉ dựa vào một vài chi tiết để miêu tả tính cách và tâm lý của các nhân vật.

Nguyệt Hòa
Theo Secretchina

Xem thêm

[ad_2]