[ad_1]
Trong tiểu thuyết nổi tiếng “Tam quốc diễn nghĩa”, có Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, hai người là mưu sĩ số một của Thục và Ngụy và là kẻ thù truyền kiếp. Có thể nói Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, đối đầu với nhau ở thời Tam Quốc, họ đánh nhau hàng chục năm không phân thắng bại.
Không may ở Thục vì nhiều nguyên nhân khác nhau khiến Gia Cát Lượng chết sớm, còn Tư Mã Ý viên mãn cuối đời. Chính trong “Tam quốc diễn nghĩa” có một câu chuyện nói về “Không thành kế” của Gia Cát Lượng.
Đó là một kế hoạch gây ấn tượng cho chúng ta để người đời thấy được sự thông minh dũng cảm, bình tĩnh không hoảng loạn trước hiểm nguy, tuy không có binh lính hay tướng trong thành nhưng ông vẫn đẩy lui vạn quân của Tư Mã Ý. Vậy Tư Mã Ý có thực sự thua kém Gia Cát Lượng?
Lưu Bị 3 lần tìm gặp Gia Cát Lượng để mời Ông xuống núi phò giúp ông làm đại sự, chính sự chân thành và bền bỉ của ông đã khiến Gia Cát Lượng chọn ông, chọn binh pháp mà ông sẽ cống hiến cả đời.
Nói đến Gia Cát Lượng thì phải kể đến Tư Mã Ý, Gia Cát Lượng vào lúc “đường cùng” nhất đã vạch ra kế hoạch thành trống và bố trí 20 binh sĩ cải trang thành người thường để quét lầu trước cổng thành. Tư Mã Ý trong nháy mắt hiểu ra ý định của ông.
Có thể nói Gia Cát Khổng Minh và Tư Mã Ý về chiến lược quân sự và khả năng quân sự, họ đã và đang thể hiện những tinh hoa nhất của mình.
Các cuộc chinh chiến của nước Thục dưới sự trợ giúp của Gia Cát Lượng đã có rất nhiều thành công, khắp nơi chúc mừng, cuộc sống của nhân dân cũng được yên bình và mãn nguyện.
Sau khi Lưu Bị qua đời, ông đã nhờ Gia Cát Lượng trợ giúp con trai mình hoàn thành đại nghiệp. Gia Cát Lượng nhờ ân huệ của hoàng đế ông đã lựa chọn con đường kiên trì “cúc cung tận tụy” đến hết đời, mặc cho tuổi tác, hay đối mặt với quân địch lớn mạnh, ông biết rằng: Đây chính là sứ mệnh và nhiệm vụ của mình, đây cũng là nơi ông chọn để sống cả đời sau khi rời núi.
Trong cuộc Bắc phạt đầu tiên của Gia Cát Lượng, ông đã cử Mã Tốc đến canh giữ Nhai Đình, nhưng ai ngờ rằng ông lại bị Tư Mã Ý đánh bại và mất đi một thành trì rất quan trọng.
Tư Mã Ý dẫn đại quân tiếp tục tấn công Gia Cát Lượng, nhưng vừa vào thành phát hiện trong thành không có quân, chỉ có một số thường dân đóng trong thành, toàn là dân thường làm sao có thể rút cung bắn tấn công?.
Lúc này, Gia Cát Lượng đã lên một kế hoạch bỏ trống thành, chỉ bố trí vài người quét rác trước cổng thành, thành không đóng mà giống như mở cổng thành để đón khách. Còn bản thân Gia Cát Lượng thì đang ung dung ngồi trên tháp, vừa trò chuyện vừa chơi đàn.
Khi Tư Mã Ý đến thành, nhìn thấy cảnh tượng đó, liền nhìn ra dụng ý của Gia Cát Lượng, có ý rằng “các tảo môn tiền tuyết” (mỗi người tự quét tuyết ở cửa của mình, đừng để ý đến sương giá trên mái nhà người khác).
Ông dừng lại và hiểu sâu những dụng ý của Gia Cát Lượng. Và Gia Cát Lượng nghĩ rằng: Tư Mã Ý chỉ có thể có sức mạnh quân sự bằng cách đánh bại Thục Hán, một khi đánh bại Thục Hán thì sẽ có được sức mạnh quân sự mà Tư Mã Ý đang nắm giữ và uy tín đã được thiết lập trong quân đội, bên cạnh đó là Tào Ngụy từ lâu đã lo sợ sức mạnh của nhà họ Tư Mã, nếu hôm nay ta bị ngươi đánh bại, thì người đầu tiên Tào Ngụy muốn tấn công chính là ngươi – Tư Mã Ý.
Hai người họ dường như đang có một cuộc trao đổi không cần lời nói, đây thực sự là một cuộc trò chuyện ngầm giữa các bậc thầy. Nhưng chính tài thao lược của Gia Cát Lượng đã khiến Tư Mã Ý chọn đường rút lui.
Ông đương nhiên minh bạch ra mối quan hệ giữa: “giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh, phi điểu tận, lương cung tàng” (Sau khi giết xong chim, cung tốt vô dụng, thỏ chết rồi, chó cũng vô dụng, thà nấu chín mà ăn. Điều này có nghĩa là một người mất giá trị sử dụng và bị giết hoặc có kết cục tồi tệ hơn những người khác).
Đến đây, chúng ta thực sự phải khâm phục trí tuệ của Gia Cát Lượng, nhưng đồng thời cũng không được coi thường Tư Mã Ý, bởi ông hiểu rõ tâm cơ của Gia Cát Lượng, và trận chiến đấu trí, đấu dũng này quả là tuyệt vời! Vì vậy, Gia Cát Lượng đã hóa giải được nguy nan, còn Tư Mã Ý đã giành được cơ hội để nuôi dưỡng âm mưu sau này giành thiên hạ.
Nguyệt Hòa
Theo sound of hope
[ad_2]